Năm 2009, khi hộ chiếu sinh học ra đời, đã có hơn 200 vận động viên bị bắt doping. Tuy nhiên, đây không phải là tất cả.
Ông James Tozer – Nhà báo thuộc The Economist, nói: “Chỉ có khoảng 1-2% thử nghiệm là dương tính. Và có rất nhiều thành viên vận dụng sử dụng doping vẫn tiếp tục thi đấu mà không bị phát hiện. ”
Trong một danh sách khảo sát, tại giải vô địch điền kinh thế giới 2011, có tới 44% vận hành viên thừa nhận đã sử dụng doping trong năm, nhưng chỉ có 1-2% thử nghiệm là dương tính. Hầu hết các trường hợp sử dụng doping đều phải mất nhiều năm mới được phát hiện.
Ông Ali Jawad – Vận động viên cử tạ, chia sẻ: “WADA chỉ phát ở mức 1-2% thử nghiệm dương tính, nhưng sự thật có thể lên đến 30-40%. Doping tiến độ không theo kịp những máy tính bảng. Họ cần cải thiện tổ chức và thay đổi, nếu chỉ bắt đầu được 1 hoặc 2%, thì có bao nhiêu vận hành viên làm sạch sẽ bỏ lỡ những chương trình họ có xứng đáng nhận được không? ”
Tuy nhiên, bài toán chi phí vẫn là áp lực chính trong cuộc chiến này. tính đến tháng 8/2021, chi phí cho việc kiểm tra chống doping của WADA đã tăng khoảng 30% chi phí so với giai đoạn 2017. Bên cạnh đó, chi phí cho Nghiên cứu khoa học và phát hiện cấm chất lượng mới trong danh mục của WADA cũng tiêu tốn hàng triệu USD mỗi năm.
Giáo sư Yannis Pitsaladis – Đại học Brighton: “Mất nhiều thời gian và tiền bạc để chạy đua phát hiện các loại doping mới trên thị trường. Rất nhiều đơn vị e ngại khi phải chi số tiền lớn cho các cuộc thử nghiệm phát hiện các loại mới doping. ”
Cuộc chiến chống doping luôn là một phần không thể thiếu của thể thao thế giới. Tuy nhiên, mọi kết quả kiểm tra hay quy trình thường chỉ mang tính tương đồng, khi chúng tôi phải chạy theo các loại thuốc và chất lượng mới kích hoạt trên trường. Niềm vui lớn nhất với các vận động viên trong sạch đó là những tổ chức như WADA luôn sẵn sàng chống lại những kẻ gian khổ ngay khi họ giải nghệ nhiều năm. /.