(HNMCT) – Mong muốn có thêm nhiều tỉnh, thành, đầu tư để đấu tranh nhằm tăng cường các nguồn tuyển chọn của đội tuyển quốc gia vẫn luôn là mục tiêu của nhà quản lý. Nhưng đến lúc này thì vẫn là bài toán khó giải.
Không có nhiều địa chỉ, đầu tư ngành
Những ngày này, các đội đấu kiếm đang chờ đợi Giải vô địch đấu kiếm trẻ toàn quốc 2022 (diễn ra từ ngày 20-9 tới). Trưởng bộ môn Đấu kiếm (Trung tâm Huấn luyện và Thi đấu thể dục thể thao Hà Nội), Huấn luyện viên (Huấn luyện viên) đội tuyển quốc gia Phạm Anh Tuấn chia sẻ, sau hơn 2 năm bị ảnh hưởng bởi Covid-19, đến năm nay giải mới được tổ chức trở lại nên những người làm chuyên môn thực sự mong đợi. Lần đấu này chỉ có 7 – 8 đoàn tham dự, nhưng như thế là vui rồi.
Giải đấu tập trung toàn bộ kiếm chủ lực của đội tuyển quốc gia trong thời gian tới, bài hát cũng chỉ thu hút gần 130 vận động viên (VĐV) từ 8 đoàn, bao gồm: Hà Nội, thành phố Hồ Chí Minh, Hải Phòng , Thanh Hóa, Hải Dương, Bắc Ninh, Quảng Ninh, Công an nhân dân. Với đơn vị số lượng và số vận động viên như vậy, các vận động viên tuyển chọn cho đội tuyển quốc gia trong thời gian tới cũng bị hạn chế.
Phụ trách Đấu kiếm môn (Tổng cục thể dục thể thao) Phùng Lê Quang nói rằng, sự lựa chọn nhân sự cho các cấp đội tuyển đấu kiếm quốc gia hiện tốt hơn vài năm trước khi có thêm Quảng Ninh, Công an Nhân dân đầu tư để đấu tranh. Tất nhiên, kỳ vọng của nhà quản lý còn lớn hơn dù biết rằng đầu tư cho việc đấu tranh để lựa chọn bảo trì và giảm giá. Đơn giản, để tạo ra một tay kiếm có thể thi đấu tốt ở Giải vô địch quốc gia cũng mất từ 6 – 8 năm. Trong khi đó, để duy trì 3 tuyến vận động viên (năng khiếu, trẻ, đội tuyển) cho một nội dung đấu tranh cần đến hàng tỷ đồng mỗi năm. Một số đầu tư định địa chỉ để đấu tranh nhưng cuối cùng thôi do không thể giải quyết được vấn đề kinh phí.
Thể thao Hà Nội từng môn đón nhiều đoàn học hỏi mô hình phát triển, trong đó, đấu trường luôn được giới thiệu cho các chuyên gia đầu tư và Hà Nội hỗ trợ luôn đào tạo các huấn luyện viên, vận động viên. Tuy nhiên, nhiều đoàn nhận rồi cũng không động đến việc phát triển môn đấu kiếm dù biết môn này thường xuyên có mặt trong chương trình thi đấu của Olympic, ASIAD, SEA Games.
Theo ông Phùng Lê Quang, nếu không quyết tâm đầu tư thì khó nói chuyện mở rộng số địa phương phát triển môn đấu kiếm.
To “people in the call” cũng cảm thấy khó khăn
HLV Phạm Anh Tuấn cho rằng, không dễ dàng tìm thấy các vận động viên phù hợp với môn đấu kiếm. Đây là môn học hỏi cả về hình thức, sự khéo léo, tư duy thi đấu. Sự khó khăn vì môn đấu kiếm không phổ biến như nhiều môn khác. Đó cũng là rào cản cho HLV khi tiếp xúc với các vận động viên gia đình để họ đồng ý với nhau theo môn đấu kiếm.
Huấn luyện viên Phạm Quốc Tài của đội đấu kiếm Công an Nhân dân nhận định, một trong những người khó tuyển chọn là ít gia đình muốn con tập kiếm cũng như học sinh chưa biết nhiều về môn học này. Vì thế, ở mỗi kỳ tuyển quân, các học viên đều cố gắng giải thích để gia đình biết rõ hơn về môn đấu kiếm và đồng ý cho con mình theo tập. Tự nhiên, không phải lúc nào cũng cố gắng mang đến kết quả khiến họ hài lòng.
Ông Phùng Lê Quang nói rằng, để tăng nguồn tuyển sinh để đấu tranh thì cần phải có hiệu ứng truyền thông rộng rãi. This hiệu ứng tốt nhất từ thành tích quốc tế ổn định của các vận động viên – các vận động viên chỉ được thực hiện khi các vận động viên được trang bị đủ để kiếm tập, kiếm thi đấu, thi đấu quốc tế liên tục.
Còn lại với cách đầu tư như những năm qua thì rõ ràng là từ đội tuyển quốc gia tới các địa phương, trong đó có Hà Nội, cũng gặp khó khăn. Ngay tại SEA Games 31 vừa qua, các tuyển thủ đều phải sử dụng kiếm cũ để thi đấu. Các huấn luyện viên đấu tranh cho hay, để bảo đảm các chuyên môn tốt trong tập luyện và thi đấu, mỗi vận động viên cần 2 cây kiếm / tháng. Thế nhưng, đến nay, điều này không thể thực hiện được với các vận động viên đấu kiếm Việt Nam. Trong khi đó, nguồn kinh phí cho các vận động viên thi đấu quốc tế từ Tổng cục Thể dục thể thao cũng có giới hạn, các phương thức thì vẫn chưa huy động tốt nguồn lực xã hội hóa. Điều đó khiến các vận động viên không thể dự đủ các giải đấu cần thiết để nâng cấp quốc tế, cải thiện phong độ và trình độ.
Với điều kiện như vậy, khó nâng thành tích của đấu kiếm Việt Nam hoặc duy trì thành ổn định. Như thế, muốn “có bột để gột nên hồ”, để dễ dàng quảng bá về môn thể thao này ở Việt Nam cũng không dễ dàng. Và từ đó, càng hạn chế sự hiểu biết của các gia đình về môn đấu kiếm.
Tất nhiên, cũng có thể đẩy mạnh quảng bá cho môn đấu kiếm thông qua những chiến dịch quảng bá, truyền thông, thậm chí là thực hiện đầu tư trang thiết bị luyện tập, thi đấu cho các đội tuyển, địa phương. This topic hỏi sự xã hội hóa cao độ và đó là người quản lý trong nghề đang chờ sự ra đời của Liên đoàn Đấu kiếm Việt Nam. Cách đây vài tháng, những bước đi chuẩn bị cho sự ra đời của Liên đoàn Đấu kiếm Việt Nam đã được thúc đẩy mạnh mẽ. Vì vậy, theo ông Phạm Anh Tuấn, việc ra đời Liên đoàn Đấu kiếm Việt Nam đang thực hiện cấp độ.
Trong khi đó, ông Phùng Lê Quang cũng cho biết thêm là sẽ cố gắng vận dụng các phương pháp để đầu tư cho môn học đấu kiếm, thậm chí theo từng tuyến chứ không phải nhất thiết phải 3 tuyến. Như vậy, các địa phương sẽ chú ý hơn đối với môn học này.
Mong muốn thì nhiều, khó khăn đã biết và giờ là lúc các bên cần phải giải quyết.